Trương Nghĩa Thư nhếch môi, ánh mắt sắc bén quét qua căn phòng tối om của Ma giáo, nơi tên lãnh chúa tàn nhẫn Mã Ngạo vẫn luôn trú ngụ. Đèn lồng le lói chiếu sáng bức tranh đồng màu đen và đỏ của tấm gương lịch sự và lòng trung dũng, song lại chứa đựng bao âm mưu đen tối.
Nhắm mắt, Trương Nghĩa Thư đầu hàng sự yếu đuối của thân thể, nhưng không bao giờ đầu hàng trước trí tuệ và sự can đảm. Anh lặng lẽ bước vào căn phòng ám ảnh, gặp ánh nhìn lạnh lùng của Mã Ngạo. Bước vào cuộc chơi nguy hiểm này, Trương Nghĩa Thư không ngờ rằng anh sẽ phải đối diện với một mặt tối thậm chí tăm tối hơn cả tưởng tượng.
Dần dần, bí mật tội ác của Ma giáo bắt đầu hé mở, rắc rối như cấu trạch tinh vi mà từng góc khuất kia hình thành. Mã Ngạo, trong lúc bất ngờ và bối rối, đã để lộ một phần tâm hồn chân thật, ẩn giấu sau vẻ ngoài lạnh lùng. Trương Nghĩa Thư nhận ra rằng, bên cạnh vẻ bề ngoài tàn ác, Mã Ngạo vẫn còn giữ lại một điều gì đó, một điều mà chỉ những người hiểu biết được tâm hồn nhận ra.
Cuộc đấu trí giữa họ không chỉ là cuộc trả đũa cá nhân, mà còn là trận chiến với thế lực tăm tối đang âm mưu hủy hoại cả hai. Liệu họ có thể vượt qua mọi thử thách, cùng nhau đối mặt với bóng tối và tìm ra lối thoát cho tấm lòng chưa từng được chạm đến, hay mọi đều sẽ chìm vào bóng tối không lối thoát của quá khứ và tường thành của Ma giáo?