Một đêm tĩnh lặng, ánh trăng chiếu rọi cảnh quan u tối của thành phố. Trên mái nhà cao, những bóng ma lẳng lặng trượt qua như những hồn ma bí ẩn. Cánh cửa sổ được mở nhẹ, từ bóng đêm bước ra một người đàn ông với ánh mắt uẩn khúc, đọng lại những hơi thở hấp hối.
"Anh đã đến," giọng nói lạnh lùng vang lên khẽ trong không gian.
Người đàn ông nhìn thẳng vào đôi mắt buồn của cô gái đứng trước mặt, nụ cười nhạt nhoà trên môi. Bên cạnh hắn, một bó hoa hồng đỏ rực rỡ ẩn chứa nhiều bí mật không lời. Cô gái vươn tay nhận lấy, cánh hoa rơi rụng, hòa quyện với gió đêm, một vẻ mặt khác xuất hiện trên khuôn mặt trái ngược với vẻ đẹp huyền bí đã từng thấy.
Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô gái gật đầu, bước vào lòng ngực người đàn ông, âu yếm khẽ nói: "Cảm ơn anh, đã đến bên em trong đêm này. Nhưng từ giờ, hãy để em ra đi, để em tìm lại chính mình."
Người đàn ông im lặng, nhưng trong đôi mắt ẩn chứa sự sốt sắng và tiếc nuối. Ôm lấy cô gái một cái, hắn buông tay, để cho cô bước đi vào bóng tối đầy bí ẩn.
Ngọn đuốc cuối cùng của tình yêu, sáng bừng rực trong cơn đêm u tối, bước đi trên con đường tìm kiếm bản thân và sự giải thoát.