Trận gió khẽ thổi qua bãi biển Okinawa, làm lay động những dải sóng nhẹ nhàng. Shun đứng đối diện với biển, ánh nắng chiều ấm áp soi sáng gương mặt trẻ trung của anh. Tiếng sóng vỗ nhè nhẹ, như một hòa quyện giữa yên bình và nhớ nhung.
Mio, cậu học sinh mồ côi, luôn ngồi đây, mỗi ngày, từ lúc bình minh tới đến khi hoàng hôn xuống giăng màn buông tối. Anh chàng có vẻ lạnh lùng, xa cách, nhưng ánh mắt sâu thẳm luôn hướng về hướng biển, âm thầm chứa đựng một bí mật không ai biết được.
Shun, người văn nhân tài năng, không thể ngờ rằng, mình sẽ dần dần trở nên quan tâm và để ý đến Mio hơn. Cả hai lẻ loi, tận đáy lòng, dần dần hiểu rõ về nhau, cảm thấy cuộc sống của mình trở nên phong phú hơn khi có nhau.
Nhưng rồi, một ngày, khi mọi điều sắp bén đến, Mio đột ngột chuyển đến một nơi khác mà không một lời từ biệt. Shun bị bỏ lại, cô đơn và đau đớn, không hiểu lý do tại sao Mio lại rời bỏ anh đột ngột như vậy.
Bốn năm trôi qua, khi tưởng chừng như họ đã quên nhau, Mio bất ngờ quay về, đột nhiên thổ lộ tình cảm với Shun. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng như vậy, những rắc rối, rào cản và bí mật đã được khám phá dần dần, khiến cho tình yêu của họ đứng trước bước ngoặc quan trọng. Liệu Shun có chấp nhận tình cảm này, hay rời bỏ đối phương một lần nữa?