Dưới ánh trăng hiền hòa, Kim Doo jo bước đi trên con đường cát trắng mịn màng của sa mạc, nơi mà anh dường như được giải thoát khỏi sự chi phối của hoàng đế Khun Khankhan. Bước chân nhẹ nhàng của anh vẫn còn đọng lại những gánh nặng của quá khứ, những ánh mắt nghi ngờ và áp đảo mỗi khi hoàng đế xuất hiện.
Một đêm, dưới bầu trời sao lap lánh, anh nghẹn ngào nhận ra rằng mình đang dần chìm vào vũng lầy không lối thoát của tình cảm với hoàng đế tàn bạo. Khun Khankhan không chỉ là một hoàng đế độc ác mà anh từng biết, mà còn là một người đàn ông đầy bí ẩn, với những khao khát và nỗi đau không ai biết đến.
Trong bóng đêm tĩnh lặng, tiếng bước chân gần kề khiến Doo jo quay đầu, chỉ để phát hiện ra hoàng đế đang đứng đằng sau anh, với ánh mắt u tối như muốn nuốt chửng mọi thứ. "Anh thực sự tin rằng ta không thể cùng nhau vượt qua ranh giới của thời gian và không gian sao?" - Khankhan nói, giọng điệu lạnh lùng nhưng chứa đựng một sự khao khát mãnh liệt.
Trái tim của Doo jo lẫn lộn giữa sợ hãi và niềm tin, giữa đau khổ và hy vọng. Liệu tình cảm kì lạ này có thể thay đổi số phận của họ, hay chỉ là một cuộc giao dịch tàn nhẫn giữa người và vị vua? Câu chuyện của họ được viết nên bởi những tiếng thở nặng nhọc dưới ánh trăng, những gương mặt với những biến đổi không thể lường trước, và những bí mật ẩn sau màn đêm u tối của sa mạc khô cằn...