Trong bóng tối đậm đen của đêm, Thôi Tuyết Tử, hay còn được biết đến với biệt danh Băng Cơ 001, bước đi trên con đường huyền bí của cuộc đời. Đôi mắt lạnh lùng như băng của cô phản ánh ánh đèn đom đóm phía trước, từng bước chân điêu luyện như một vũ công trên sàn nhảy đầy sức mạnh và uy lực. Người ta nói rằng cô ấy là cơn gió lạnh buốt xâm nhập vào từng tận cùng tội ác, là ánh sáng cuối cùng trong cơn tuyết giá khắc nghiệt.
Những hồi ức tuổi thơ đau lòng kéo về, máu đỏ rơi bao phủ đêm đen, cô đã từng trải qua bi kịch, nhưng cô không bao giờ bị bẻ gãy. Sự trỗi dậy trong tim cô là lòng trung thành với mục tiêu, niềm tin vào công lý và tình yêu với đất nước.
Trên đôi vai gầy guộc, cô cất tiếng nói với ánh sáng lấp lánh phía xa kia: "Từ nay, Băng Cơ 001 sẽ không ngồi im nhìn nữa. Tôi sẽ đấu tranh, không chỉ vì mình mà còn vì tất cả những người phải chịu đựng bất công trong bóng tối này."
Và với quyết tâm thép, cô tiếp tục bước đi trên con đường chông gai của một đặc công, để tìm ra sự thật đằng sau vỏ bọc hoàn hảo của xã hội đen, và để làm sáng tỏ bí ẩn đằng sau ánh sáng hoen ả kia.