Trong ánh đèn lòe loẹt của quán rượu cũ, tiếng hát cất lên từ đàn guitar cũ kỹ của Robert Johnson vang vọng khắp không gian. Mỗi not nhạc thổn thức, mỗi lời hát rơi rời như là tiếng huyền thoại cất lên từ chính linh hồn của ông. Những đóa mắt kỳ quái tụ tập quanh, lắng nghe một cách sùng kính và ái ngại, nhưng không ai biết rằng, trong cái bóng tối kia, ma quỷ cũng đang đứng đó, theo dõi từng nốt nhạc, từng lời ca mà Robert thể hiện.
Khi đêm buông xuống, cảm giác sợ hãi bao trùm không khí. Robert càng hát càng mãnh liệt, còn ma quỷ kia, đôi mắt lửa đỏ chói sáng, bắt đầu nhấp nhổng theo nhịp điệu, như muốn nuốt chửng linh hồn của anh chàng ca sĩ này. Cơn giông đến, cơn gió lốc cuốn đi mọi thứ, nhưng Robert vẫn không ngừng hát, không ngừng đánh đổi linh hồn của mình để trở thành huyền thoại.
Và khi cơn bão tan đi, quán rượu vắng bóng, chỉ còn lại hơi ấm của guitar lạnh lẽo. Đằng sau dãy phím, một điều bí ẩn đã xảy ra, linh hồn của Robert liệu có còn sống, hay đã hoán đổi với ma quỷ, để trở thành một huyền thoại vĩ đại...