Trên con đường Vũ Trụ số 7, giữa cuộc chiến khốc liệt giữa Siêu Thần Bảy Nguyên và Hắc Phong Quan - kẻ thù truyền kiếp của họ, Yamcha đứng giữa tầm mắt bão tố. Đôi mắt sáng ngời, anh nhìn thẳng vào ánh mắt ám muội của Hắc Phong Quan, cầm chặt thanh kiếm Ngọc Rồng phát ra tia năng lượng lấp lánh.
"Không phải anh bất lực mãi mãi!" Yamcha thề, hơi thở căng thẳng nhưng quyết liệt. Anh nhớ về những trận chiến đã qua, những người bạn đã hy sinh, và cái giá mà mình cần trả. Trong mắt anh, hiện lên hình ảnh của Bulma, Goku, Krillin và Vegeta - biểu tượng của sự hy sinh và tinh thần võ sĩ.
Sức mạnh Ngọc Rồng trào dâng từ bên trong, Yamcha cảm nhận rõ những lực lượng vũ trụ hỗ trợ, những linh hồn anh hùng tưởng đã ngủ say bấy lâu. Anh không còn là một người chiến binh đơn độc, mà là nguồn sức mạnh được tụ hợp từ những trái tim dung nạp lòng kiên cường và tình yêu thương vô điều kiện.
Hắc Phong Quan cười gian tà, không tin rằng một người yếu đuối như Yamcha có thể đấu lại mình. Nhưng khi anh đẩy Ngọc Rồng lên cao và hát lên bài hát tri âm, tất cả mọi thứ đều thay đổi. Một cơn sóng năng lượng mạnh mẽ phủ khắp Vũ Trụ số 7, biến địch thành bụi bặm.
Yamcha đứng thẳng, hơi thở hồi phục, ánh mắt sáng ngời hơn bao giờ hết. Anh đã chứng minh cho mọi người thấy, dù chỉ là một "phụ tá" trong trận chiến, anh vẫn có thể trở thành Siêu Cấp - với lòng kiên định và ý chí thép, anh vươn lên từ đếch nào, trở thành tia hi vọng cuối cùng trong bóng tối.