Kain đứng giữa màn đêm u tối, hơi thở đều đều như nhịp đập của trái tim, ánh mắt sáng rực săn chắc nhìn chằm chằm vào Garok khổng lồ đang dần tiến đến. Cả rừng rung chuyển dưới bước chân nặng nề của quái vật, tiếng bước chân động đất như tiếng lời ngục tù cuối cùng trước lệnh tử hình.
Kain không thể tránh khỏi sự hoang mang đang tràn ngập trong tâm hồn. Garok khổng lồ kia trở nên mạnh mẽ hơn, hung ác hơn, nhưng cũng đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Bóng tối dần phai nhạt, thay vào đó là ánh sáng lạ lẫm từ bên trong vực sâu của linh hồn Garok.
Một dòng năng lượng chết chóc lan tỏa, cuốn Kain vào vòng xoáy của sự thay đổi. Thanh kiếm tím óng ánh của anh phản chiếu tia lửa sáng vọt lên trời đêm, làm loá mắt cả bầy Garok. Trong phút chót, Kain nhận ra rằng sự mạnh mẽ không chỉ đến từ khả năng chiến đấu, mà còn là từ khả năng hiểu biết và hoà nhập với bản chất đối lập bên trong mỗi sinh vật.
Và rồi, khi thanh kiếm va chạm vào vùng phòng thủ vô hình, cả rừng rùng bỗng chợt yên lặng. Một bóng hình lận đận bắt đầu hiện ra, mờ nhạt nhưng mạnh mẽ, từ dòng hồn của Garok khổng lồ. Kain cảm nhận được sự lương lẹo, sự đau khổ và cả sự bất lực trong con người thú dữ đó.
Và khi tình thế dường như đã định sẵn, một điều không thể ngờ tới đã xảy ra...