Trong buổi tập cuối cùng trước khi biểu diễn trực tiếp trên sân khấu lớn, Calendrier đang tập trung hòa mình vào âm nhạc. Bước nhẹ nhàng của họ, giọng hát ngọt ngào, và sự đồng điệu trong mỗi nốt nhạc đã tạo nên một bức tranh hoàn hảo. Nhưng giữa dòng nhạc, bóng đen của số 31 vẫn lủi thủi như một hồn ma.
31 nhận ra, không có ai trong nhóm thực sự quan tâm đến cậu. Họ chỉ coi cậu như một con cờ, một con tốt để hi sinh. Một cơn giận dữ cuộn trào trong tâm hồn của 31, khiến cậu quyết định rằng đến lúc phải trả thù. Những nốt nhạc chết chóc từ cây đàn guitar của 31 như tiếng kinh hãi vang lên, khiến mọi người trong nhóm lắng nghe mà run sợ.
Vào đêm biểu diễn, khi bóng tối bao trùm sân khấu, Calendrier xuất hiện với ánh đèn mờ ảo. Nhưng khi đến lượt số 31 xuất hiện, không phải cậu đang đứng trên sân khấu, mà là một hình bóng ma quỷ ám đen đủi, sừng dài, máu đỏ nhấp nhô. Cánh cửa thiên đàng đã mở ra, chỉ để lộ ra một cõi địa ngục mà thôi.