Trên con đường đầy băng giá và tuyết phủ, Cố Thần và Mạch Tà bước qua những khúc quanh u ám. Sự trùng hợp giữa linh hồn họ – một từ chối định mệnh, một trầy ngã xuống vực tự bạo.
"Cố Thần, người sẽ phải trả giá," Mạch Tà lẩm bẩm, ánh mắt đến quặn, dường như còn giữ nguyên vẻ uy nghiêm của một thời.
Nhưng Cố Thần chỉ cười thật nhẹ, sự mềm mại hiếm hoi dần trỗi dậy trong đôi mắt. "Chắc chắn, nhưng cũng có thể không. Chúng ta phải tiến lên, không thể quên nhiệm vụ và bí ẩn phía trước."
Bí ẩn về con đường tiên phong, về mảnh lưới nhỏ chứa đựng câu trả lời cho cả hai linh hồn bất ổn. Họ cùng nhau hòa lẫn giữa âm mưu và hiểm nguy, giữa khát vọng và tự kỷ. Sự đồng lòng không còn là của hai kẻ thù, mà trở thành biểu tượng cho sức mạnh tài năng và sự hy sinh vì một mục tiêu cao cả hơn.
"Cố Thần, Mạch Tà, liệu khi bí ẩn hé lộ, sẽ có một kết thúc hạnh phúc cho hai linh hồn bị ràng buộc bởi số phận không?" Tình tiết gấp gáp đan xen, những đạo lý cũng như những bản năng ngự trị trong từng hơi thở, chỉ đợi sự thăng trầm chói lọi của số phận để lờ mắt.