Chiến trận dâng cao, cuồng nộ của chiến tướng Nobunaga và lòng kiên định của Saburo đã biến khoảnh khắc đen tối trở nên rực sáng. Trên đỉnh ngọn núi cao, họ đứng nhìn xuống chiến trường như những vị thần chiến tranh, ánh mắt hướng về mục tiêu xa xăm.
"Chúng ta sẽ chiến đấu cho tự do, cho hòa bình," Nobunaga thề ra lời, âm thanh uy nghiêm vang lên khắp non sông. "Chẳng có sợ hãi, chẳng có thất bại, chỉ có chiến thắng!"
Saburo nhìn Nobunaga, ánh mắt rực lên khát vọng tự do. "Tôi sẽ không để bất cứ ai xâm phạm đất nước của chúng ta! Hãy chiến đấu cho số phận của chúng ta!"
Đánh trận, họ không bao giờ quay lưng, không bao giờ nản lòng. Với mỗi đòn đánh, cả hai tỏa sáng như những vì sao trên bầu trời đêm tối. Dù địch đang áp đảo, dù tương lai trở nên mờ mịt, họ vẫn chưa từ bỏ niềm tin vào mục tiêu cao cả.
Trận đấu kết thúc, cả hai anh hùng đứng giữa biển máu, vinh quang và khóc thương. Trái tim họ vẫn rộn ràng hy vọng, rằng ngày mai chắc chắn sẽ mang lại ánh sáng mới, nơi mặt trời lặn dần trên chiến trường bao la.