Trước ánh sáng mặt trời rực rỡ, cô gái trẻ Haruka dường như mơ màng đắm chìm trong biển hoa anh đào trắng xóa. Trong tay cô cầm bức thư tình cuối cùng từ người yêu lính, người đã được triệu tập ra chiến trận xa xôi. Thế giới đang chìm trong cuộc chiến tranh lớn, mà tình yêu của họ chỉ mới nở hoa nhưng đã đứt gánh giữa cảnh tuyệt vọng và hy vọng.
Haruka nhớ về những ngày tháng êm đềm bên người yêu, cảm xúc chan chứa hạnh phúc và nỗi buồn trộn lẫn. Cuộc tình của họ đầy rẫy những bất đồng, nhưng tình yêu kia như một nén hương thơm lan tỏa khắp vùng trời bao la.
Dòng lệ không ngừng rơi trên bức thư cô vừa viết hoàn thiện. "Em sẽ đợi anh trở về, dù biển cả và lục địa phân chia chúng ta. Hãy trở về bên em, người anh yêu...".
Với bức thư gửi đi theo cánh bồ công anh, Haruka bước vào ngày mới, bước vào giữa cơn lốc chiến tranh như một vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời u tối.