Trận bão tuyết ngoài kia dần lấn át mọi thứ, những hạt tuyết lạnh cóng rơi như muốn đâm thẳng vào da thịt của Kenshin và Kaoru. Hai người vẫn cố gài bước tìm nơi trú ẩn, nhưng gió lạnh thấu xương thì thào biết bao nỗi lo sợ vào lòng họ.
Khi cánh cửa vụt mở, một cơn gió lạ bén thổi thẳng vào phòng, kèm theo tiếng bước chân vững vàng đặt xuống sàn gạch lạnh. Người đó xuất hiện, đeo một bộ áo choàng bạc lóng lánh, đầu buộc một băng trắng che mắt, vẻ mặt lạnh lùng như đá, không ai khác chính là người cha lạ mặt của Kaoru.
Kaoru nhận ra người đứng trước mắt mình, vẻ mặt không giấu được sự kinh ngạc: "Cha... cha... cha của con ạ?" Tiếng nói nhẹ nhàng, phản ánh niềm hạnh phúc và sự sửng sốt không thể tả.
Người cha chỉ cười khẽ, ánh mắt không chút ấn tượng: "Con gái đã trưởng thành rồi, Kaoru. Đây là lý do tôi trở về."
Kenshin, luôn tin tưởng và yêu thương Kaoru, nhưng sự hiện diện đột ngột của người cha khiến anh không thể nào bình tĩnh. Anh cảm thấy cảnh báo lan tỏa trong lòng, nhưng không thể áp đặt niềm tin vào điều đó.
"Con gái đã không thuộc về nơi đây nữa. Tôi sẽ giải quyết chuyện này cho xong." Người cha nói, vươn tay lấy chiếc gươm từ sau lưng.
Trước sự thay đổi bất ngờ và sự lạnh lùng của người cha, Kenshin và Kaoru đều chìm trong biển cảm xúc lẫn lộn, phải đối mặt với một bài kiểm tra đầy khắc nghiệt và bí ẩn trong căn nhà vừa mới bước vào...