Trong lớp học mới, Maki cảm thấy lạ lẫm và cô đơn hơn bao giờ hết. Những hồi ức về mái ấm gia đình cũ trở thành mảnh ghép thiếu vắng trong trái tim cô. Màn đêm buông xuống, gió se lạnh thổi qua cửa sổ, làm cho Maki bồi hồi nhớ về ngày bố mẹ cô li dị. Đột ngột, cơn gió êm đềm xen lẫn hương hoa mận quen thuộc, mở ra bộ cánh của một người phụ nữ lớn tuổi xinh đẹp đang đứng trước cửa. Ánh mắt sâu thẳm của người phụ nữ đó như muốn đánh thức những điều kì diệu nằm sâu trong trái tim Maki. Tiếng đàn piano êm dịu vọng lên, kéo theo những lời thơ màu hồng cùng dòng chảy tình cảm ngọt ngào. Từ ngưỡng cửa rơi mái tóc dài vàng óng ả của người phụ nữ, tia nắng cuối ngày phả vào phòng, tạo bóng dáng lãng mạn trên bức tranh giấy trắng. Maki không hiểu rằng, người phụ nữ ấy là ai, nhưng sự hiện diện của bà đã khơi gợi trong trái tim cô những xúc cảm mơ hồ, nhưng đầy hứng khởi về một tương lai rực rỡ mà Maki chưa từng nghĩ đến.