Nền trắng tinh, màu đen lỗi thời nát tan từng miếng trên các tấm tranh trên tường phòng. Những đường vẽ, những họa tiết lạ mắt như cầu vồng u ám với sự kết hợp của màu sắc không thể hiểu nổi, tạo nên một cảm giác kỳ lạ cho người xem. Nhưng điều đáng sợ hơn cả không phải là nghệ thuật hỗn loạn ấy, mà là hơi thở lạnh leo cuồn cuộn lan tỏa khắp căn phòng đơn điệu của cô gái trẻ Claire.
"Chạy đi, nhỏ con" - Tiếng nói không người xen vào tâm trí cô, đẩy cô đến bờ vực của sự hoảng loạn. Claire quay cuồng xung quanh, tìm đường thoát khỏi ám ảnh đang đe dọa mình. Nhưng không có đường trốn thoát, chỉ có bức tranh ma quái mọc lên mọi nơi.
Tiếng bước chân lạ lẫm vang lên từ phía sau, làm cô nhấn chặt miệng lại, không dám thở to. Đôi mắt đỏ ám của cô lướt qua bức tranh, phát hiện ra một con đường huyền bí dẫn đến nơi mà cô không thể biết trước. Bước đi - chỉ là bước đi - và niềm sợ hãi sẽ nuốt chửng cô hoàn toàn.
Với một sự quyết đoán bất ngờ, Claire băng qua bức tranh, nhưng thay vì rơi vào vực sâu của sự tăm tối, cô nhận ra một bí mật kinh hoàng đang chờ đợi phía trước. Sự thật đằng sau Silent Hill chưa bao giờ được hé lộ, nhưng liệu cô có dám đối mặt, hay đành chấp nhận số phận im lặng mãi mãi trong thế giới u ám này?