Trên sân trường đầy nắng, ánh mắt sắc lẹm của Kiku lóe lên như một ngọn lửa nuốt chửng tất cả. Hắn đi qua những đám đông học sinh, bước chân vững vàng, không quan tâm đến những cái nhìn khinh miệt đang nhìn chằm chằm vào mình. Kiku - biểu tượng của sự cô đơn, nhưng cũng chính trong sự cô đơn ấy, hắn tìm thấy sự mạnh mẽ và cái tôi riêng của mình.
Ngày đó đến, khi những người bạn mới xuất hiện trong cuộc đời hắn. Chúng không giống nhau về tính cách, lối sống hay cách nghĩ, nhưng họ đều chung một điểm chung: đều từng trải qua cảm giác cô đơn và bị xã hội đẩy ra khỏi vòng quay. Những ngày tháng bên nhau khiến Kiku hiểu ra rằng cuộc sống không chỉ là đánh nhau, không chỉ là sự cô đơn mà còn là những tình bạn chân thành, những sợi dây kết nối vô hình mà hắn dần mất đi từ lâu.
Khi nguy hiểm ập đến, khi mà những người bạn của hắn lâm nguy, Kiku đau đớn lẫn lo lắng. Bản thân hắn đã từng quyết tâm từ bỏ cuộc đời cũ, từ bỏ cách sống quả cảm mà hắn đã chọn. Nhưng giờ đây, hắn đứng trước quyết định khó khăn: tiếp tục cô đơn và bảo vệ lý tưởng riêng, hay dũng cảm đứng lên bảo vệ những người bạn đáng quý bên cạnh mình?
Khi hoàng hôn buông xuống, ánh đèn trường lung linh chiếu sáng. Kiku bước vào đường hầm tối thẳm, nơi nguy hiểm bủa vây. Sẽ là quyết định của hắn đưa ra kết thúc cho câu chuyện của mình, hay là sự khởi đầu cho một con đường mới, với bước chân đi lên từ tình bạn và niềm tin?