Trên con đường băng giá cô đơn, Thẩm Y hòa mình trong những hồi ức buồn bã về người cha đã ra đi. Đôi mắt không còn sáng lên như xưa, cô cảm thấy mình như một đóa hoa hướng dương không còn được chiếu sáng. Cho đến khi Hàn Tử Du xuất hiện như một phép màu, thổi bay hơi lạnh của cô đơn và buồn bã. Anh không chỉ là người bạn đồng hành, mà còn là ngọn đèn hi vọng, làm thay đổi tất cả.
Những suy nghĩ về mối quan hệ giữa họ ngày càng rối ren, khi mà bí mật về quá khứ dần dần hé mở. Hàn Tử Du nhận ra rằng Thẩm Y không chỉ là người con gái đáng yêu từ nhà bên, mà còn là người đã nung nấu trong lòng anh một tình cảm sâu kín. Trải qua biết bao sóng gió, họ cùng nhau khám phá những góc khuất tăm tối và tìm ra bí mật đằng sau sự ra đi của người cha.
Tình yêu ngọt ngào nhưng cũng đầy đau khổ, tâm lý nhân vật dần được vạch trần, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Cuộc hành trình của Thẩm Y và Hàn Tử Du không chỉ là về tình yêu, mà còn là về sự trưởng thành, sức mạnh của tinh thần và khả năng tha thứ. Họ cùng nhau vượt qua mọi thử thách, khẳng định tình cảm và tìm ra ý nghĩa sâu xa của cuộc sống.