Trong một ngày nắng ấm, Alice lang thang vào khu vườn thầy giáo, nơi mà Fujimura Shuu thường xuyên trồng cây và chăm sóc hoa. Cô nhìn thấy cậu ngồi cúi xuống, tâm hồn hòa quyện với từng cành hoa nhẹ nhàng đong đưa trong gió. Alice bước gần, ánh mắt tò mò nhìn vào bức tranh tự nhiên đẹp đẽ mà Shuu đã tạo ra.
"Fujimura-kun, bạn thực sự có bàn tay ma thuật với cây cỏ và hoa lá," Alice gọi một cách ngưỡng mộ.
Shuu quay người lại, khuôn mặt nhăn nhó nhưng rạng ngời ấm áp. "Cảm ơn, Alice-san. Vườn ấy giúp tôi nói lên những điều mình không thể bày tỏ bằng lời."
Hai con người, mỗi người đều mang trong mình cả một thế giới tâm hồn. Và từ lúc ấy, Shuu đã dẫn dắt Alice khám phá sự đẹp của tiếng hát cây cỏ, giúp cô mở rộng trái tim và tìm thấy cách để nói chuyện không cần từ ngữ. Những buổi chiều dài dằng dặc giữa Katakoto no Niwa với tiếng cười rộn vang, đã nhen nhóm lửa tình bạn thật sự… hoặc là một tình yêu mới nảy nở?
Alice và Shuu, giờ đây, họ biết rằng mỗi bước chân, mỗi cử động, mỗi cử chỉ đều chứa đựng một câu chuyện sâu thẳm. Chỉ cần nghe, chỉ cần nhìn, và họ sẽ hiểu được nhau hơn, qua những điều không thể nói bằng lời…