Trong một buổi chiều đẹp trời, Ichika ngồi một mình trên bãi cỏ, nhìn theo dòng suối nhỏ trong công viên. Anh chợt nhớ về bà chị đã xa, người luôn che chở và bảo vệ anh từ những thập tự thiên vốn không hề dễ dàng. Đôi khi, sự quan tâm của bà chị đã khiến Ichika cảm thấy thất vọng và bức bối, nhưng đúng lúc đó, anh nhận ra rằng tất cả chỉ đến từ tình yêu thương chân thành.
Một chiếc lá rơi từ trên cây, Ichika chợt nhận ra ánh mắt sắc lẹm của mình đang làm sáng tỏ mọi điều. Đau lòng, anh quyết định nắm bắt phút giây dũng cảm để kể về những kỉ niệm ngọt ngào cùng bà chị của mình trước khi mọi thứ hoàn toàn thay đổi. Anh bắt đầu cảm thấy thấu hiểu, và niềm hy vọng tuôn trào, hình thành một cơ hội mới để buộc kết tình thân với bà chị, bằng cách thừa nhận rằng, sự hiểu biết cũng như sự tha thứ chính là chìa khóa giữ cho gia đình họ luôn đoàn kết và mạnh mẽ.