Trong lúc đang cố gắng tìm đường thoát khỏi căn phòng nhỏ chật, ánh sáng mờ ảo chiếu rọi lên gương mặt căng thẳng của Kashiwada-san và Oota-kun. Dường như cả hai đều đã vượt qua giai đoạn lạnh lùng ban đầu để bắt đầu hiểu và tôn trọng nhau hơn.
Kashiwada-san, vốn lạnh lùng và khép kín, bỗng trở nên mở lòng hơn khi Oota-kun bày tỏ sự quan tâm chân thành. "Tại sao anh lại quan tâm đến em như vậy?" Kashiwada-san thốt lên, giọng trầm khẽ như một khám phá mới về chính bản thân mình.
Oota-kun nhấn mạnh, ánh mắt đầy nghị lực: "Vì em không phải là một mình trong cuộc đời này. Chúng ta cần nhau, chúng ta hoàn chỉnh nhau."
Những lời Oota-kun không chỉ làm tan chảy lớp băng tựa quanh trái tim của Kashiwada-san, mà còn giói thiệu một sự chấp nhận và hiểu biết mới về tình cảm. Và từ giây phút đó, giữa họ không chỉ là sự dành riêng mà còn là sự chia sẻ, sự thấu hiểu và niềm tin vào tương lai.