Trên gàu là cung điện hoa lệ của vua Louis XVI, ánh nến pha lê soi sáng cả bản đồ mới phúng định. Henry Charles Sanson đứng giữa buổc cầu, bàn tay run lên la bài trên cõi Pháp đang gio nhục. Anh, người đao phủ của Paris, đứng sâu trong bóng tối của cuộc cách mạng. Trái tim anh nặng nề vì biết rằng, ngày mai sẽ là ngày kết thúc cuộc đời cùng với hiện tại và quá khứ bị nhuốm máu.
Ðêm nay, Henry đựng dao cùng đếm những viên đầu hiểm nghèo, hồi tưởng về khoảnh khắc quyền lực và tàn độc mà anh đã chấp nhận. Quyết định cuối cùng, Henry cảm thấy nuối tiếc, nhưng với uẩn tượng bị giam cầm, anh không còn lựa chọn nào.
Và rồi, ánh sáng văng tỏa từ bên ngoài, erek biểu ngữ tự do bình đẳng của tiểu đoàn cách mạng xâm nhập. Henry cảm nhận binh lính trẻ trẻ với tâm linh nóng bỏng, sống mạnh lẫm, ánh mắt sáng, và một cái vẹt rất quen thuộc...掠