Trên con đường hoang vu, ánh đèn mờ nhạt vẫn chiếu sáng những bước chân lẻ loi của Thiên Sơn. Ánh mắt u ám của anh nhòm ngó xung quanh, giữ vững cảnh giác như một con mãnh thù hạ gục mọi kẻ phản bội. Vết cắt sâu trên gò má, giọt máu còn đọng lại trên lưỡi dao vẫn sáng lên ánh đèn đường phố vắng. Cách đây không lâu, anh phải vượt qua ranh giới của cái chết, mang theo nỗi hối tiếc kéo dài suốt thời gian. Cha mẹ anh đã ra đi, bởi tay của chính kẻ phản bội mà anh từng tin tưởng. Bước chân của anh chỉ còn lại một mình, vì một lý do duy nhất: em gái Nhật Linh.
Mỗi đêm, cậu nhìn thấy hình ảnh bố mẹ mình bên bàn ăn êm đềm, mỉm cười như chưa từng rời xa. Tiếng cười vang lên, rồi biến mất trong cơn gió đêm lạnh lẽo. Anh sợ hãi, nhưng lòng quyết tâm không bao giờ lung lay. Cho đến một ngày, giọng nói ấy - người gọi mình là 'Chủ nhân', xuất hiện như một âm thanh bí ẩn từ địa ngục. Đó không phải là lời nguyền, mà là lời triệu hồi cho một sứ mệnh mới, thay đổi mọi thứ mãi mãi…
Thiên Sơn không thể từ chối, anh đề phòng và đi theo hướng dẫn mặc dù không biết phía trước là gì. Chỉ có điều mô hình cuộc sống thuần khiết của anh sẽ bị xáo trộn, và khoảnh khắc sắp tới sẽ bắt đầu một trận đấu giữa linh hồn và quỷ dữ, giữa sự thật và sự dối trá, giữa tình yêu và thù hận…