Mỗi đêm, khi bóng tối phủ lấp mọi góc phố, tôi cảm thấy nỗi ám ảnh trỗi dậy trong tâm hồn. Đôi mắt ấy, đôi mắt của "nàng" - con quái vật đã hủy diệt mạng sống của người phụ nữ tôi yêu, giờ đây đang nhòm ngó từ phía bóng tối. Tâm hồn đau khổ của tôi bị xoay chuyển giữa trái tim đập loạn, bất lực trước vẻ đẹp bên ngoài hoàn hảo và sự tàn bạo không đáng tin cậy của "nàng".
Trong những cơn ác mộng, hình ảnh con người em đã mất vẫn âm ỉ hiện hữu, như một lời nguyền không thể thoát khỏi. Cảm giác mất mát và sự lừa dối rối loạn tâm trí tôi, khi tôi phải đối diện với sự thật rằng con quái vật đó đang ở trong bóng tối chờ đợi.
Trong chiều tối u ám, tôi ngồi lặng im bên cạnh "nàng", nhận ra rằng, giữa yêu và hận, sợ hãi và khát khao, con đường tôi chọn liệu có thể dẫn tôi đến đâu? Dấu vết của nỗi kinh hoàng không bao giờ xóa nhòa, khi hình bóng "nàng" vẫn hiện hữu đầy rẻ rỗi trong trí não tôi, nhấn chìm tâm hồn vào vực thẳm của điên dại và tuyệt vọng.