Su Rim cảm thấy hơi nao lòng khi bước vào căn phòng lạnh lẽo của Baek Woo Kyung. Ánh đèn từ trần cao chiếu sáng xuống, phản chiếu lên bề mặt màu đen bóng loáng của gạch men, tạo ra cảm giác như đang bước vào lớp học thầm kín của một thủ lãnh tàn bạo.
"Woo Kyung, tôi không thể chấp nhận việc này," Su Rim nói một cách quyết liệt, ánh mắt đầy quyết tâm. Tuy nhiên, Woo Kyung chỉ nheo mắt nhìn anh một cách lạnh lùng, không hề đáp lại.
"Hãy ngồi xuống," anh cứ phát ngôn như một vị vua, dẫn dắt cung bậc cảm xúc của mình, nhưng không hiện rõ nổi bất kỳ cảm xúc nào. Su Rim nhận ra rằng anh ta không phải chỉ là một người đàn ông giàu có, mà còn là một người đàn ông đầy bí ẩn và tinh tế.
Bước chân của Su Rim trở nên nặng nề hơn khi anh ngồi xuống trước mặt Woo Kyung. Không khí căng thẳng như dây căng sẵn sàng phát nổ bất cứ lúc nào. Su Rim cảm thấy như mình đang đứng giữa ranh giới của cuộc sống và tử thần, không biết phải làm sao để thoát khỏi vũng lầy mà mình đang đắm chìm vào.
Đôi mắt của Woo Kyung lạnh lùng nhưng đầy sâu thẳm, chứa đựng một bí mật không ai dám ngờ tới. "Chúng ta cần nói chuyện," anh nói, giọng điệu bí ẩn như là sự mời gọi từ một thế lực siêu nhiên. Su Rim không thể từ chối, không thể trốn tránh, và không thể ngờ rằng cuộc gặp này sẽ thay đổi cuộc đời anh mãi mãi...