Dưới ánh trăng bạc, gió biển ru rủ lướt qua mái tóc dài của nữ thần Kiana, tạo nên những sóng nước nhấp nhô êm đềm. Trong bầu không gian bao la của Violet Sea, cô đứng đối diện với một ngọn đèn pha lệ chiếu sáng từ xa, phản chiếu ánh sáng lên khuôn mặt đầy khắc khoải của mình.
Nhung nhúc của bản ngực cô dập dồn, khi cảm giác hy vọng và nỗi buồn xen kẽ nhau trong tâm hồn. Bước đi trên con đường tìm kiếm sự lý giải cho quá khứ, Kiana phải đối diện với đống lửa của quyền lực và trách nhiệm, đốt cháy tâm hồn mình.
“Con đường nào là đúng đắn, con đường nào sẽ dẫn đến kết thúc?,” Kiana nghẹn ngào hỏi chính bản thân. Ánh mắt cô nhìn xa xăm về phía biển cả vô biên, nơi mà sự lựa chọn cuối cùng của cô sẽ quyết định số phận của cả thế giới.
Gió biển đổi chiều, thổn thức qua làn da cô như lời khuyên nhẹ nhàng. Kiana cảm nhận rõ, bản ngã thật sự lớn mạnh không phải từ sức mạnh ngoại vi, mà từ động cơ sâu kín trong tâm hồn mình. Và từ đó, quyết định của nữ thần chiến binh bắt đầu hình thành, đánh dấu một cung đường mới, nơi ánh sáng được tìm thấy từ sâu thẳm trong trái tim, bằng tình yêu và hi vọng bất diệt.