Trận chiến giữa Helmut và phiên bản tối tăm của chính mình trở nên càng gay gắt hơn khi những vết thương trên cơ thể anh bắt đầu phát sáng. Ánh sáng rực rỡ và bóng tối huyền bí từng bước chi phối trong không gian tối tăm của Khu rừng Ma thú. Helmut dường như không còn là chính mình, ánh mắt khát máu và tâm hồn đen tối đã thống trị lẫn nhau, khiến cậu bé mất đi sự nhân bản và tình người từng có.
Darien, người thầy đầy tâm hồn và tình yêu thương, nhận ra rằng phải làm gì đó trước khi mọi thứ trở nên quá muộn. Anh ôm lấy Helmut, cố gắng hòa mình với học trò, không còn phân biệt giữa người và quái vật, giữa ánh sáng và bóng tối. Giọt nước mắt cuối cùng của Darien rơi xuống bãi cỏ, biến mất vào đất, biến thành một tia sáng nhỏ nhưng rực rỡ.
Helmut nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt đầy tình cảm của Darien, nhận ra rằng sứ mệnh của mình không chỉ là tiêu diệt quái vật, mà còn là để chiến đấu cho tình yêu và sự sống. Ánh sáng từ tâm hồn anh dần dần trỗi dậy, đuổi tan bóng tối, và Helmut bước tiếp với quyết tâm mới - ánh sáng của hy vọng, của tình người, và của chính anh.