Trên bề mặt, căn biệt thự lộng lẫy bao phủ bởi ánh đèn lấp lánh dường như là hình mẫu của sự giàu có và sự hạnh phúc. Nhưng bên trong, nó chứa đựng một bí mật khủng khiếp mà chỉ có những linh hồn bị vấy bẩn mới có thể nhìn thấy. Trong căn phòng tựa như địa ngục mơ hồ, cậu bé tên Ryu cảm thấy nỗi đau cứ vây quanh mình như những cánh bóng tối vây quanh ánh sáng.
"Bác ơi, tại sao mọi người lại sợ phải không?" Ryu hỏi người đầy tớ lũ lụt của mình, Hiro, một phù thủy đã hết thời với khuôn mặt biến dạng bởi nỗi đau và sự lạnh lùng.
Hiro nhìn thẳng vào đôi mắt nhỏ bé của Ryu, nét mặt u ám như bức tranh bi kịch, "Bởi vì chúng ta không thuộc về thế giới này, Ryu. Chúng ta chỉ là những bóng đêm với những kí ức đau buồn và máu me. Đừng bao giờ tin vào ánh sáng, bởi nó sẽ chẳng bao giờ hòa quyện với chúng ta."
Những lời của Hiro gieo rắc hạt giống của sự hoài nghi và nỗi sợ hãi trong tâm hồn của Ryu, kéo cậu vào vòng xoáy của mê cung tận cùng kia. Ánh nến lung linh như biểu tượng cho sự mơ hồ của thực tại, khiến cho cậu bé bắt đầu hiểu rằng sự sống và cái chết chỉ là hai mặt của cùng một đồng xu đen tối…