Trên đỉnh núi băng phủ xám, Mashu đứng đối diện với Servant Lancer, ánh mắt của nữ chiến binh lạnh lùng như bản lĩnh đang thách thức số phận. Những từ của Lancer như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào trái tim Mashu, khiến cô hoang mang về quá khứ mà người đối diện tiết lộ.
"Tình yêu, lòng tha thứ... tất cả đều là ảo mộng," Lancer thì thầm, tiếng lạch cạch một cách lạnh lùng như cơn gió lạnh cắt xẻo.
Nhưng Mashu không từ bỏ. "Không phải ai cũng khắc khoải và oán hận mãi mãi," cô nói, giọng tự tin phản biện đầy sức mạnh từ đáy lòng, "Chỉ cần mở lòng, câu chuyện mới sẽ bắt đầu."
Trong lúc ánh mắt hai người va chạm, một cánh cửa trong tâm hồn Lancer dần mở ra, những hình ảnh cũ kỹ nổi lên trước mắt. Mashu nhận ra rằng, dưới lớp băng giá của sự tàn nhẫn, có một trái tim từng dày vẫn đang khát khao ánh sáng.
"Chúng ta không thể sống trong quá khứ mãi được," Mashu nhớ nhắc, ánh mắt cô đầy hy vọng, "Hãy cùng nhau tìm kiếm con đường tới tương lai, nơi mà ta có thể hồi sinh bản thân từ những lỗi lầm của quá khứ."
Lancer mở miệng, nhưng không phải lời người, mà là một nụ cười nhẹ nhàng đánh thức trái tim dần nguội lạnh. Hai người cùng nhau bước vào màn đêm, không chỉ tìm kiếm Chén Thánh mà còn là tìm lại chính bản thân.