Trên ngọn đồi xanh mướt, Kogane Ikoito đứng nhìn ngắm cảnh thiên nhiên tĩnh lặng. Bên cạnh cô là thần bảo hộ ngôi đền - một Elf tên là Elara, được triệu hồi từ thế giới khác. Elara, với đôi mắt xanh sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào phong cảnh trước mặt, không mảy may quan tâm đến Kogane đứng cạnh.
"Elara ah, sao cô luôn lạnh lùng với tôi như vậy?" Kogane thầm hỏi bản thân, nhưng khi quay sang, cô Elf đã biến mất.
Rốt cuộc, sau một hồi tìm kiếm, Kogane đã tìm thấy Elara đang nằm cuộn tròn trong góc nhỏ của phòng. "Tại sao cô lại ở đây? Cô không muốn tham gia cuộc phiêu lưu nữa sao?" Kogane tự hỏi, bước đến và nhẹ nhàng sải bước qua mái tóc xanh dài của Elf.
"Vì... vì... tôi... tôi..." Elara giật mình, nhưng từ lưỡi hái của cô, tiếng nói trầm ấm thoát ra: "Tôi không biết cách thể hiện tình cảm của mình. Tôi không biết phải làm sao để trở nên hữu ích."
Một luồng gió nhẹ vuốt qua, Kogane nhẹ nhàng nắm lấy tay Elara. "Có gì đâu, cùng nhau chúng ta sẽ bắt đầu từ đầu, và tôi sẽ dạy cô mọi thứ mà tôi biết." Ánh mắt của Kogane lấp lánh hy vọng, bên cạnh đó Elara ngây ngô như một đóa hoa mới nở. Câu chuyện về Edomae Elf, dường như chỉ vừa mới bắt đầu...