Tiếng học kết thúc, cô gái trẻ Haruka vội vã bước vào phòng khách nhỏ nơi anh trai mình, Takumi, đang đợi. Ánh mắt của anh như trăng khuyết, lấp lánh trong bóng đêm. "Anh ơi, em đã trễ giờ à?" Haruka nói, cố gắng che đậy sự ngần ngại cùng với lời xin lỗi không lên tiếng. Takumi không nói gì, chỉ đưa cho cô gái một cuốn sách cũ đã được đóng bằng dây. "Đây, em đã xem hết chưa?" Lời anh như là một ân huệ tặng cô, nhưng Haruka cảm thấy có gì đó lạ, bí ẩn trong cách ứng xử của anh. Đêm khuya lặng thầm, tiếng chuông vọng qua căn nhà nhỏ, bao phủ bởi bóng tối u ám và những bí mật sắp được phơi bày...