Bên trong căn phòng tối om, tiếng piano vang lên như một cơn gió lạnh thổi qua. Jung Eui Hun ngồi, nhấn nhẹ lên phím đàn, ánh sáng lồi lên từ dưới làm nổi bật gương mặt trầm buồn của anh. Đột nhiên, cánh cửa mở ra, và ánh đèn lung linh chiếu sáng, hé lộ hình bóng của Cha Hyun Ho.
"Anh đến để nghe âm nhạc của em à?" Cha Hyun Ho nở một nụ cười lạnh lùng, bước vào không gian yên tĩnh.
Jung Eui Hun không biết phải trả lời thế nào, anh chỉ cảm thấy những cung đàn dường như kể lên những cảm xúc mà anh không thể diễn đạt bằng lời nói. Cha Hyun Ho đến gần, gật đầu và nói, "Em có một sức hút đặc biệt trong âm nhạc của mình. Anh muốn hiểu rõ hơn về điều đó."
Từ lúc gặp Cha Hyun Ho, tâm trạng của Jung Eui Hun trở nên rối bời hơn bao giờ hết. Anh không thể ngừng nghĩ về người đàn ông bí ẩn này, người nào đó đã thấu hiểu và chạm đến tâm hồn anh. Cả hai cùng nhau khám phá những bí mật của cuộc sống, từ những niềm vui đến những nỗi đau, qua những nốt nhạc sâu lắng.
Và rồi, tình cảm không thể kiềm chế được bắt đầu nảy nở trong họ, từ sự giao lưu qua âm nhạc dần chuyển biến thành một tình yêu đẹp đẽ và mãnh liệt. Jung Eui Hun hiểu, bản thân mình đang theo đuổi điều đáng giá và Cha Hyun Ho đã là người thức tỉnh trái tim lạc trong bóng tối.