Trận chiến đang dần đi đến cao trào, hoàng đế Khuynh Thành đứng trước mặt Tử Thần - kẻ hắn đã từng coi là bạn thân nhất. Ánh mắt của Tử Thần rực lửa, đốn gục mỗi người lính đứng trước mặt anh ta chỉ trong vài nhịp đập tim. Khuynh Thành nhìn thấy ánh sáng của quá khứ trong đôi mắt đen đỏ của kẻ địch, dường như chúng mang theo cả một thời khắc hạnh phúc đã qua.
"Anh biết anh không thể tha thứ cho em được, phải không?" Tử Thần lên tiếng, giọng điệu lạnh lùng nhưng cất chứa ân hận. "Nhưng nếu đây là số phận, anh sẽ chấp nhận."
Khuynh Thành giơ kiếm lên, lửa hừng hực trong đôi mắt đúng như tên gọi của mình. "Anh tin vào rằng, dù ta có là người bạn hay kẻ thù, con người luôn có thể lựa chọn con đường của mình. Anh sẽ không buông xuôi, cho dù đứng trước chí tử."
Khoảnh khắc căng thẳng, lời thề non hẹn hòa lẫn với cảm xúc phức tạp. Trận đấu giữa hai trái tim đã không còn chỉ là về quyền lực và âm mưu, mà còn về tình bạn và lòng trung thành. Ai sẽ là người định đoạt số phận của Đông Phong, chỉ có thể biết sau cùng khi thanh kiếm giao nhau, cùng với nước mắt và máu đỏ trên chiến trường.