Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn mờ ảo như bóng ma bao phủ. Một cô gái trẻ bước đi trong cô đơn, những cánh hoa úa tàn lay nhẹ nhàng theo bước chân như muốn tả hữu với sự cô đơn của nàng. Phong cảnh xung quanh trở nên huyền bí, như một thế giới khác biệt đã mở ra trước mắt cô gái. Mặc dù ánh đèn fîm tắt, ngọn nến bên đường bắt đầu phát sáng tự kỳ, ánh sáng chói lòa như muốn rủi roái kẻ đi ngang qua.
Bước chân của cô gái trẻ tiếp tục dẫn lối qua những con hẻm nhỏ, chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng và hơi thở đều của nàng vang vọng xuống lòng đường. Đến khi cô gái dừng lại ở một ngọn hồi trên đỉnh đồi, cảnh tượng trước mắt nàng khiến cô không thể tin vào mắt mình.
Bầu trời đêm trắng xoá, những ánh sáng màu hồng, màu xanh, màu vàng, vòng quanh nàng như những ngôi sao rơi bí ẩn, tạo nên một vẻ đẹp kỳ bí không thể nào tả. Cô gái trẻ chợt cảm thấy mình đang lạc trong một thế giới song song, nơi mà thời gian không tồn tại và hiện thực giao lẫn với mơ hồ.
"Mình... đang ở đâu?" Cô gái thốt lên một cách do dự, ánh nhìn mơ hồ quét qua không gian vô hình trước mắt. Đột nhiên, một hình bóng lạ mặt xuất hiện từ bóng tối, ánh mắt lạ mắt nhìn chăm chú vào cô gái và một nụ cười ám hiểm từ giữa bóng đêm xuất hiện.