Trước mặt họ, một con rồng khổng lồ hừng hực lửa, phản chiếu ánh sáng lửa đỏ rực rỡ lấp lánh. Quý Hiên nhắm mắt lại, cảm nhận sức nóng cháy da thịt, nhưng không hề dao động. Cô chỉ nhìn chăm chú vào mắt đối thủ lớn lao ấy, thần Quân đứng cạnh cô với ánh mắt quyết đoán.
"Chúng ta phải làm sao đây?" Quý Hiên hỏi, giọng điệu kiên định lẫn bất lực.
Thần Quân cười rụt rè, tay vuốt nhẹ mái tóc bạch kim của cô. "Chẳng phải mọi người đều khen ngợi công chúa Băng Tuyết lạnh lùng sao? Hãy để ta xử lý."
Một ngụm hơi thở dài, Thần Quân bước lên phía con rồng hung hãn. Đôi cánh huyền thoại của anh mở rộng, phát ra ánh sáng rực rỡ, phủ lấy toàn bộ không gian. Mặt đối mặt với nguy hiểm, sức mạnh nội tâm của anh bùng cháy như mặt trời chiếu sáng vùng đất đen tối.
Con rồng chớp mắt trước sức mạnh không ngờ của Thần Quân, cảm giác sợ hãi xuất phát từ bản năng đã thắt chặt họ. Từng bước, Thần Quân tiến về, hơi thở nóng bỏng phủ lấy con rồng. Cuối cùng, một tia sáng lóe lên, con rồng biến mất trong ánh sáng, chỉ còn lại một viên đá lửa đỏ lừ rồi rơi xuống tan thành tro bụi.
"Thần Quân...," Quý Hiên lặng lẽ gọi tên, ánh mắt phản chiếu hạnh phúc và ngưỡng mộ.
Thần Quân quay đầu, mỉm cười nhẹ nhàng. "Mọi thứ chỉ mới bắt đầu, công chúa. Hãy cùng nhau chiến đấu, vượt qua mọi thử thách."