Trên chiến trường đẫm máu, Đại Tướng Chiến đối diện với kẻ thù cũ - người mà anh từng coi là tri kỷ. Ánh mắt anh chứa đựng sự hoài nghi, nhưng trong lòng vẫn hồi hộp hy vọng chỉ là một sự hiểu lầm. "Anh đã đâm lừa tôi từ đầu hay không?" - Đại Tướng Chiến tự hỏi, trong khi lòng trái tim nghẹn ngào với nỗi buồn không thể diễn tả.
Lời từ đối phương tràn ngập không khí, "Chúng ta không thể tránh được cuộc đụng độ này, cũng như không thể tránh được dòng máu chảy trong chiến tranh." Sự thật cay đắng làm vỡ nát niềm tin, nhưng tâm hồn anh vẫn giữ chặt lý Trí và Tín - hai yếu tố cần thiết của một lính đích thực.
Một cơn gió mạnh từ xa phất lên, kéo theo những hạt cát nhuốm đỏ máu. Đại Tướng Chiến nhắm mắt, nhớ về những ngày hồn nhiên đã qua, những lời thề non hẹn đã trao. Anh biết, không chỉ còn mối quan hệ đồng đội, mà còn là thử thách với lòng tin và tình bạn.
Với thanh kiếm vẫn trong tay, Đại Tướng Chiến bước tới, sẵn sàng chấp nhận số phận và đối mặt với số phận. Cuộc chiến không chỉ đòi hỏi sự gan dạ của một người lính, mà còn yêu cầu tinh thần kiên cường và lòng trung kiên không bao giờ phai nhạt.