Trong bóng tối khuya, khi trăng lẻ loi tỏa sáng trên bầu trời, Tạ Xuân dường như bắt đầu hiểu rõ hơn về những gì Lão Tử muốn truyền đạt. Những phù thủy bí ẩn, với dáng vẻ quỷ quyệt và sức mạnh tối thượng, không phải là kẻ đáng sợ nhất trong cuộc chiến này.
Tạ Xuân nhận ra rằng, trong lòng mỗi con người, đều tồn tại một bóng tối, một sự hoang mang không thể giải thích bằng lý trí. Đó chính là nơi mà những linh hồn nỗi sợ, tuyệt vọng và lòng ganh ghét được nuôi dưỡng. Chính bản thân mình, dường như là kẻ địch mà anh phải đối mặt.
Nhưng thử thách lớn nhất không phải là về sức mạnh vũ trụ hay về thế lực hắc ám. Mà chính là về khả năng đương đầu với chính mình, với những khao khát và nỗi đau sâu thẳm. Vượt qua được thử thách ấy, mới đúng sự giải cứu thực sự.
Để cứu vãn thế giới, Tạ Xuân cảm nhận rõ ràng rằng, anh cần phải xâm nhập vào tâm hồn của chính mình, khám phá và đối mặt với những bí ẩn tối tăm nhất, chỉ khi đó, anh mới thật sự trở thành một chiến binh mạnh mẽ đối đầu với thế lực hắc ám, không chỉ ngoài kia mà còn trong tâm hồn con người.