Trước mắt, khi gió lạnh thổi qua làn da lưng ướt át của Legion, hắn cảm nhận được sự run rẩy từng phần trong cơ thể. Đêm trước đó, hình ảnh của Luana vẫn hiện hữu trong tâm trí anh, vẻ đẹp thanh khiết và ánh sáng trong mắt đã đánh thức những xúc cảm mơ hồ từ tận đáy tâm hồn.
Hắn không thể giải thích cho mình tại sao cảm giác ấy lại mạnh mẽ đến thế, nhưng nó là sự thật đắng cay mà Legion không trốn tránh được. Mỗi lời nói và cử chỉ của công chúa Luana khiến anh nhớ mãi, một điều không thể diễn tả bằng lời.
Ngồi trong bóng tối, Legion giãi bày bí ẩn của phần tâm hồn mà anh không dám thừa nhận. Và trong khoảnh khắc ánh sáng mặt trăng khẽ chiếu vào, hình bóng của Luana mơ hồ hiện lên, như một lời nguyền nhưng cũng là hy vọng duy nhất giữa bức xanh đen tuyệt vọng trước mắt...
Đã nếm thử, liệu Legion sẽ tiếp tục ăn một miếng từ viên ngọc quý Luana đã đưa cho anh hay không? Liệu tình yêu nảy nở giữa họ có đủ sức vượt qua mọi chông gai, hay chỉ là một liều thuốc độc để chôn vùi tình yêu ngọt ngào mà anh dần nhận ra?