Dưới ánh sáng mờ ảo của mưa sao băng, Mirinae và Yooseong đối diện nhau trong căn phòng nhỏ, cả hai như hai hòn đảo xa lạ giữa đại dương bao la của tình yêu và khao khát. Mirinae, với ánh mắt ngập tràn nỗi tiếc nuối, không ngừng tự hỏi tại sao người kia tỏa sáng như một vì sao băng, nhưng không thể thuộc về anh.
Yooseong, với vẻ mặt lạnh lùng và cười mỉa mai, đáp lại bằng lời nói cay độc, "Những bí mật không thể tiết lộ, Mirinae. Chúng ta không thể chạm đến nhau, không thể ở bên nhau, và không thể thổ lộ tình cảm."
Nhưng Mirinae không thể lìa xa ánh sáng cuối cùng trong đời mình. Anh bước về phía Yooseong, trái tim anh rối bời giữa hy vọng và thất vọng. "Có lẽ chúng ta không thể nắm lấy nhau trong thế giới này, nhưng ít nhất, ta muốn ngẫm về ánh sáng trong trái tim mình."
Những giọt nước mắt hòa chung cùng cơn mưa sao băng, tạo nên một hình ảnh đẹp đẽ nhưng đầy sầu thương của tình yêu không thể hiểu nổi. Yooseong ôm Mirinae trong vòng tay, những câu nói không thể diễn tả, chỉ còn lại là sự im lặng và nước mắt lăn dài trên gò má ướt của họ, trào dâng từ những trái tim đau khổ nhưng mãnh liệt yêu thương nhau.