Những ngày đầu tiên sau lễ cầu hôn, Jae Won và Javier đều sống trong sự ngổn ngang và mơ hồ của tâm trạng. Jae Won không ngừng suy tư về quãng thời gian hạnh phúc đã qua, những kí ức nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc tưởng chừng đã bị hiện thực vùi lấp. Trái tim anh như một chiếc cốc chứa đầy nước mắt, cảm xúc dâng trào như sóng biển dữ dội.
Trong khi đó, Javier cũng không ít phức tạp hơn. Anh hiểu rằng chỉ bằng cách giải quyết những rắc rối từ quá khứ, từ những lỗi lầm đã phạm, mà họ mới có thể bắt đầu một tương lai mới. Trái tim anh mong manh trong niềm hối lỗi, sự hy vọng và cả sợ hãi.
Mỗi ngày trôi qua, họ dần tìm thấy nhau ở những điểm giao nhau của tâm hồn, nơi mà họ có thể hiểu và chia sẻ với nhau. Jae Won bắt đầu nhận ra rằng, liệu có thể một ngày nào đó, trong những vết thương của quá khứ, một tia sáng mới có thể mọc lên? Và Javier, anh ta cũng cảm thấy những khoảnh khắc yên bình bên Jae Won như một cơ hội để bù đắp cho những đau thương.
Và khi cả hai người bắt đầu hiểu rõ hơn về nhau, về tình cảm của mình và sẵn lòng dấn thân vào một cuộc hôn nhân không màng đến quá khứ, họ đều cảm nhận được sự hồi sinh của tình yêu. Từ mảnh vỡ của quá khứ, họ cùng nhau xây dựng nên một tương lai mới, nơi mà tình yêu không chỉ là sự hy sinh mà còn là sự lắng nghe và hiểu biết sâu sắc.