Trong đêm trăng sáng, bầu không khí trong cung điện trở nên huyền bí hơn bao giờ hết. Trixie lặng lẽ bước đi giữa những khóm hoa nở rộ, bước đi về phía Leone - vị hoàng tử hoàng dã mà cô từ lâu đã nghe đồn.
Nhưng không phải ánh đèn chói chang, cũng không phải đám đông sôi động. Đột nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua, làm lấp lánh những dải vải mềm mịn trên cơ thể Trixie. Ánh sáng trăng vẫn rọi sáng, nhưng Leone dường như biến mất, chỉ còn lại một hình bóng xa xăm đằng sau lớp sương mờ dày đặc.
Trixie chợt nhận ra rằng mình đang ở trong một thế giới song song, nơi thời gian và không gian giao thoa. Bước đi trên con đường mòn, cô bắt gặp một cây cầu dẫn đến một cánh cổng cổ xưa, nơi mà bí mật của vương quốc được giữ kín.
Khi bước chân qua cánh cổng, một cảm giác lạ lẫm như điện xung chạm vào từng tia lông mày Trixie. Mọi chuyện xung quanh trở nên mờ nhạt, nhưng tiếng rên nhẹ nhàng của chú chó 10 năm tuổi tiếp tục vọng xa.
"Chủ nhân của ta, hãy cẩn thận..." Giọng nói vô hình phả vào tai Trixie, như một lời cảnh báo từ thời không gian xa xôi.
Và rồi, một bức tường trong suốt bắt đầu hiện ra, phản chiếu hình ảnh của một Trixie khác, một Trixie trong quá khứ mơ hồ. Tiếng đập của trái tim cô trở nên nhanh hơn, khi những bí mật cổ xưa bắt đầu hé lộ, khi mà vị hoàng tử hoàng dã của tương lai không phải là ai khác, chính là hình bóng quen thuộc của một kẻ thù cũ đã từng hãm hại vương quốc này...