Hyeonseong đứng trước bàn làm việc, ánh đèn mờ lạnh lùng chiếu sáng những giọt mồ hôi trán anh. Nụ cười cố gắng che giấu nỗi lo sợ trong lòng, anh tung tẩy hết tâm trí vào việc chế biến bữa ăn cho nhóm Climax. Đầu bếp vẫn luôn là vai trò anh yêu thích nhất, nhưng lần này, trách nhiệm và áp lực cứ như bóng đêm vây quanh.
Khi bữa ăn cuối cùng được sắp xếp đầy đủ, mọi người cùng nhau ngồi xuống và thưởng thức. Đúng lúc đó, giọng hát trong trẻo của Ise vang lên. Hát với tình yêu và cảm xúc, cô như muốn truyền đạt điều gì đó không thể diễn tả thành lời.
Hyeonseong nhìn thẳng vào ánh mắt sâu thẳm của Ise, những ngọn lửa tươi sáng bắt đầu nhấp nhô như bùng cháy trong đôi mắt người đẹp. Đồng thời, từng thành viên khác trong nhóm như bất ngờ được kích thích, cùng hòa mình vào không khí đầy sôi động và nhiệt huyết.
Trái tim Hyeonseong đập nhanh hơn, nhận ra rằng nhiệm vụ của anh không chỉ là chăm sóc ẩm thực, mà còn là đem lại niềm tin, sự tự tin và khích lệ cho những con người đang cố gắng thể hiện chính mình. Và từ đêm nay, anh sẽ không chỉ là người giải cứu họ, mà còn là người giúp họ khám phá con đường tương lai đầy hứa hẹn.