Trên mái nhà cao chót vót, ánh trăng nhòe qua lớp mây đen kịt, chiếu sáng những tòa nhà cũ kỹ của thành phố. Dưới ánh sáng nhạt nhòa đó, một bóng hình mảnh mai như cắt lẻo bước đi trên nóc nhà, giữa không trung lạnh lẽo. Áo khoác đen bó sát cơ thể, mái tóc đen dài phủ lấp gương mặt, tạo nên hình ảnh u ám và bí ẩn của Cắt Nhật.
Một âm thanh vang lên từ góc phố dưới, là tiếng kêu thét kinh hoàng của một cô gái vô tội. Cắt Nhật không ngần ngại, hắn nhảy xuống từ trên cao, thanh kiếm lửa bén trong tay như một phách quỷ tối thượng. Đôi mắt lạnh lùng của hắn nhìn thẳng vào đôi mắt tội nghiệp của nạn nhân, lan tỏa một sự đau xót không thể diễn tả.
Màn đêm dần phai nhạt dưới ánh sáng lồng lộn của những ngọn đèn vàng. Cắt Nhật tiến gần bước đi, từng bước chân đều là một bước đi về cái chết. Mỗi cử động của hắn, mỗi lời nói đều đặn chứa đựng một bí mật không thể tưởng tượng.
Trong con đường tối tăm của thành phố, Cắt Nhật không phải là anh hùng, nhưng sự hiện diện của hắn là lời nguyền dành cho những kẻ ác độc. Liệu rằng hắn có thể trở thành người bảo vệ công lý, hay chỉ là một bóng ma đến từ thế giới bên kia, để đem lại sự trả thù cho những linh hồn thơ thẩn không nguôi nghĩ về sự công bằng? Chỉ có thể chờ xem, trên con đường mòn điểm đỏ của Cắt Nhật, nơi mà những vết cắt chẳng bao giờ phai nhạt...