Trong căn phòng tối tăm, hơi thở rùng rợn của zombie không ngừng vang lên, khiến Lăng Mặc cảm thấy áp lực chật chội. Bàn tay run rẩy, anh cầm chặt thanh kiếm cuối cùng của mình, chuẩn bị cho cuộc đối đầu sinh tử. Ánh sáng lạ kỳ từ cơ thể Diếp Luyến nhấp nhô rất mạnh, như muốn thể hiện sự biến đổi không lường trước.
Nhưng khi ánh sáng bắt đầu mờ dần, một điều bất ngờ đã xảy ra - cô zombie bắt đầu nhớ lại những ký ức đã mất. Ánh mắt xanh ngọc của Diếp Luyến lần nữa sáng lên, như muốn gửi thông điệp tới Lăng Mặc. "Anh ạ, em vẫn ở đây, trong kí ức và trái tim của mình".
Hành động của Lăng Mặc trở nên do dự khi thấy sự biến đổi của Diếp Luyến. Liệu tình yêu của họ có thể vượt qua ranh giới giữa sống và chết? Anh cảm thấy bản thân lạc quan hơn, nhưng cũng đầy hoang mang trước quá khứ và hiện tại mà cô gái này mang lại.
Câu chuyện tiếp tục với một câu hỏi lớn: Nếu tình yêu thật sự mạnh mẽ, liệu có thể đưa lại Diếp Luyến như ngày xưa, hay cô sẽ mãi trở thành một "bản sao" của chính bản thân mình?