Mặc dù mọi người trong CLB Violin đều ấm lòng chào đón Ritsuko, Hajime vẫn cảm thấy lo lắng. Anh nhận ra rằng, để tham gia buổi biểu diễn sắp tới, họ cần một bản nhạc mới, độc đáo. Và Hajime quyết định viết một bản giao hưởng hoàn toàn mới, không giống bất kỳ điều gì họ đã từng biểu diễn trước đây.
Mỗi nốt nhạc mà Hajime trải qua là một cảm xúc, một khao khát và một niềm hy vọng. Anh dành ngày đêm trăn trở, tìm kiếm sự sáng tạo từ đáy lòng và siết chặt đôi tay quen thuộc quanh cần cây đàn violin. Mỗi nốt nhạc kết hợp một cách tinh tế, mỗi âm điệu được rải bắt hơi thở của trái tim.
Đến ngày buổi biểu diễn, đám đông đông đảo, sân khấu đầy sắc màu, và Hajime bước lên với lòng nồng nàn. Ritsuko trầm trồ nhìn anh, biết rằng điều gì đó đặc biệt sắp diễn ra. Khi dàn nhạc bắt đầu, mọi người lung lay bởi âm nhạc hoàn toàn mới lạ, đầy sức sống và cảm xúc. Bản giao hưởng thiên thanh của Hajime là một tương tác giữa nghệ thuật và tình cảm, là sự kết hợp tuyệt vời giữa hai tâm hồn hòa nhạc cùng nhau.
Khi bản nhạc kết thúc, sự im lặng như muôn vạn lời ca tỏa ra khắp phòng. Và rồi, từ đoạn nhạc cuối cùng, một bất ngờ lớn xuất hiện. Đôi mắt của Hajime bừng sáng, từ đến từ cánh cửa phía sau sân khấu, một người phụ nữ đi vào, là người mẹ đã từng bỏ rơi anh khi còn nhỏ..BackgroundImageLayout Khi ánh mắt hai người chạm nhau, bước ra từ bóng tối của quá khứ là tia nắng mới, rạng rỡ, rải sáng cuộc sống của Hajime...