Trên con đường đá vắng vẻ, Matsuri bất ngờ va phải một chàng trai cao ráo, ánh mắt sắc bén như ánh nắng chói chang. Đôi mắt lạnh lùng của anh khiến cô không thể rời khỏi ánh nhìn đầy ẩn ý. "Asahi-senpai," cô gọi theo cách hơi run rẩy.
"Matsuri-chan, sao mày lại ở đây một mình?" Anh hỏi, giọng nói ẩn chứa sự quan tâm bí mật.
Từ ngày đó, Matsuri nhìn thấy Asahi-senpai ở khắp mọi nơi - từ lớp học đến sân trường. Anh ta vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng có lúc cũng hiện ra nụ cười nhẹ nơi khóe miệng. Cô không thể hiểu rõ tại sao anh lại quan tâm đến mình như vậy.
Một buổi tối, Matsuri đi lạc vào khu rừng gần trường. Bóng tối phủ kín, khiến cô cảm thấy sợ hãi. Bỗng nhiên, một cánh tay ấm áp ôm từ phía sau, và giọng nói quen thuộc của Asahi-senpai vang lên: "Đừng lo lắng, tôi sẽ luôn bên cạnh em."
Matsuri nhìn vào đôi mắt sáng lên trong bóng tối, và trái tim cô bắt đầu đập sóng liên tục. Cô không thể lý giải được cảm xúc của mình, nhưng biết rằng từ lúc gặp Asahi-senpai, cuộc sống của cô đã không còn yên bình như trước.