Dưới ánh đèn lồng lộng phản chiếu trên mặt con đường hoang vắng, Hạnh cùng Khánh bước đi trong bóng tối, ánh mắt họ đều đặn dõi theo từng bóng đêm u tối, sẵn sàng đối mặt với mọi nguy hiểm. Trái tim của Hạnh đập rộn ràng, không chỉ vì sự căng thẳng trước nguy cơ hủy diệt, mà còn bởi sự gần gũi, lạ lẫm của một loại hồn ma xa xôi.
Khánh nhận thấy sự không ổn trong ánh mắt của Hạnh, anh lặng lẽ đưa tay đến phía vai cô, nhẹ nhàng vuốt nhẹ để an ủi. Cảm giác ấm áp bao trùm lấy Hạnh, người con gái mạnh mẽ bỗng thấy mình mềm lòng trước sự chăm sóc từ người đồng đội lạnh lùng nhưng đầy lo lắng.
Trái tim của Khánh cũng dấy lên một cảm xúc lạ lẫm, từng nhịp đập đều nhấn mạnh rằng, dù quá khứ có đen tối đến đâu, trong tương lai sẽ luôn có sự sáng sủa, bởi người anh đã chọn chính là Hạnh, ngọn nguồn sức mạnh và hy vọng cho anh vượt qua mọi thử thách. Hai tâm hồn chạm vào nhau, tạo nên một dải sáng vững chãi giữa biển đêm đen tối, hứa hẹn một tương lai không chỉ vững chắc mà còn rực rỡ.