Trên con đường vắng vẻ, ánh mắt hiền hậu của Thiên Nga sáng bừng khi nhìn thấy bà lão già quặp ngồi trên lối đi mòn. Không màng đến nghi ngờ, cô dừng bước, vươn tay giúp đỡ. Nhưng chỉ một sợi tóc vuốt nhẹ trên tay bà, không ngờ, một cơn gió lạ kỳ bất thường bùng lên, cuốn Thiên Nga vào một vũ trụ không gian khác.
Trời xanh lẫm kỳ ấy, ánh nắng lạnh lùng nhưng lấp lánh như viên ngọc. Thiên Nga lúng túng nhìn quanh, chỉ thấy một lâu đài rộng lớn đứng mai hoa giữa cánh rừng ưa thần bí. Đột nhiên, tiếng cười vang lên, từ bóng tối hiện ra một chàng trai điển trai như hoàng tử cổ đại với ánh mắt sắc bén nhưng đầy ẩn ý. Anh dần bước tới, lượng sức ép từ vẻ mặt đều đặn nhưng lạnh lùng khiến Thiên Nga không khỏi rùng mình.
"Mỹ nữ đến từ thế giới khác, ngươi có biết mình đã lạc vào vùng đất của hồ vương sao?" - giọng nói của chàng trai âm trầm như những nốt nhạc cổ điển, lấp lánh và gợi cảm.
Thiên Nga không biết phải đáp trả điều gì, không khí đầy bí ẩn bao quanh, và cô bất ngờ nhận ra rằng, sự kỳ bí này mới chỉ là bắt đầu...