Trên đỉnh núi Huyền Bồng, Nhật Kính đứng đối diện với nữ chính, ánh mắt sáng như lửa đỏ rực, toả sáng dữ dội giữa bóng tối đang ập đến. Nụ cười nhạt nhòa trên môi cô phản ánh sự lạnh lùng, quyết tâm vượt qua mọi khó khăn. Bước về phía nữ chính với bước chân chắc chắn, cô quyết không để bản thân trở thành nữ phụ yếu đuối nữa.
"Mọi thứ đã kết thúc cho em rồi," Nhật Kính thốt lên, giọng điệu kiên quyết như bản hòa âm cuối cùng trong bản nhạc bi thảm của số phận. Ánh sáng mặt trời chiếu rọi qua mái tóc đen óng ả, làm nổi bật thêm đôi mắt xanh muối tiêu của cô, phản chiếu sự lạnh lùng và quyết đoán.
Không còn là con rối của số phận, Nhật Kính quyết định đứng dậy, chấm dứt chuỗi ngày u ám và bắt đầu hành trình trả thù. Nhưng chỉ khi bước chân của cô chạm đất, một bóng đen ẩn sâu trong bóng tối bắt đầu lộ diện. Một âm mưu đen tối chào đón cô, thách thức khả năng vượt qua của cô.
Với lòng trung thành bị đặt vào thế báo động, Nhật Kính nhận ra rằng trả thù không chỉ là mục tiêu cuộc sống, mà còn là bài kiểm tra cuối cùng để cô tìm lại chính mình. Đoạn âm nhạc kết cấu cuộc đời cô, từ từ rộn ràng lên, dẫn dắt cô vượt qua mọi thử thách, để cuối cùng trưởng thành, và tìm lại bản ngã chân thật nhất của mình.