Trên bức tranh phố nghèo tại thị trấn nhỏ, cơn mưa chiều rơi nhè nhẹ, làm ướt mái tóc màu bạch của cô gái đứng bên cạnh. Nao, người đứng đối diện, nhìn chằm chằm vào gương mặt thanh tú đã quá quen thuộc, nhưng sao lại lạ lẫm đến thế. Cô gái tóc trắng kia nở nụ cười quen thuộc, đôi mắt long lanh và sống động đậy thoáng hiện những ánh sáng xanh nhạt giống như cô bạn cũ. Hồi tưởng về quá khứ hiện về trong đầu Nao, đôi bàn tay vặn vẹo đang nắm chặt tay cô bé, giọng cười trong trẻo vang vọng trong đêm đen. "Sao em lại ở đây?" Nao bất ngờ hỏi, bờ môi run rẩy không thể tin vào sự trùng hợp này. Cô gái mỉm cười nhưng ánh mắt lại ẩn chứa một sự đắng cay kì lạ. "Anh quên tôi rồi à?" tiếng nói êm đềm, nhưng từng chữ từng chữ như găm vào lòng Nao. Đột nhiên, màn mưa dày đặc giáng xuống, làm ướt mái tóc trắng xóa của cô gái, lột bỏ lớp vỏ bảo vệ để lộ ra mái tóc dài màu đen bóng bẩy, đôi mắt sâu thẳm đầy bi thương. "Em... Em đã trở lại," Nao gào lên, lòng bắt đầu đau nhói."Tôi đã trở lại để trả thù!" giọng cô gái khẽ lướt qua tai Nao như làn gió lạnh. Từ sự ngạc nhiên, Nao bị đẩy vào vực sâu của bí ẩn và âm mưu mà cô gái kia cất giữ.