Dưới tán cây anh đào nở rộ, cô gái tóc xanh ngồi bên cây piano cổ xưa, nhấn nhẹ vào từng phím một. Tiếng nhạc lưu luyến trôi dệt những hồi ức xa xăm trong gió. Trong bản nhạc cuối cùng, bóng tối từ từ tràn ngập không gian, nuốt chửng ánh sáng ấm áp.
Ánh mắt của cô gái nhìn bóng đêm với sự bi thương không lời. Rồi, một cánh cổng hồng ấm áp mở ra, thiếu niên ẩn hiện trong ánh sáng. "Mẹ ơi, con đã tìm thấy em rồi," giọng cậu thiếu niên phảng phất trong gió.
Đôi mắt của cô gái đỏ lửa, bóng dáng quỷ dữ hiện lên. "Con là ai?" Cô hỏi, giọng run rẩy.
Thiếu niên nắm lấy tay cô: "Đừng nhận ra con sao? Đừng làm kẻ quỷ dữ như thế. Em đã biến mất, mẹ ạ. Con đã tìm mãi để được gặp mẹ một lần nữa."
Nhưng sự thật đen tối đằng sau lớp vỏ bọc hồn nhiên, liệu có phải chỉ toàn là sự thật hay đằng sau còn nhiều bí ẩn khác?